Tóc nâu

HOA MỘNG


Em đâu đánh rớt bài thơ
Chỉ là hoa mộng hững hờ rơi nghiêng
Mùa thu nào chẳng hão huyền
Không ngờ người vẫn giữ nguyên điệu sầu!


Thu này và những thu sau
Còn chờ, còn đợi... với màu nhớ nhung?
Vòng tay ảo tưởng muôn trùng
Ôm trọn thương nhớ, thu chung nỗi niềm.


Đừng như Từ Thức đi tìm
Hoa vàng lạc lối, cánh chim lạc nguồn
Chỉ mong người giữ luôn luôn
Cánh hoa tím dại ướm buồn đơn sơ ...


Cho nghìn thu mãi hoài mơ
Dư âm tơ khúc miền thơ toại lòng...


...

Chừng như lá rụng bên song
Chừng như vực dậy thu phong chuyện tình!


 


 

Được bạn: HB 13.10.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "HOA MỘNG"